Trong tôi thầm hỏi ( chê hay khen) ? nay tôi 68 tuổi, tôi chăm chồng tôi một thương binh ¾ , là một bệnh nhân 73 tuổi, mắc một căn bệnh hiểm nghèo – ung thư dạ dày. Đến khoa ung thư được Bác sĩ Thành mổ và cắt bỏ, sau chồng tôi được đưa vào khoa điều dưỡng. Phòng 701 có một đội ngũ y tá, hộ lý cùng các anh, chị,em điều dưỡng có một tấm lòng đầy nhiệt huyết, đó là một tình người thật nồng thắm, các cháu rất đoàn kết, họ thể hiện với bệnh nhân bằng ánh mắt, nụ cười…Trong tôi thầm hỏi! kết lại là ( khen) mà tôi cảm động không nói bằng lời trên cây bút này.
Đến Bệnh viện Hưng Việt tôi nhận tháy Giám đốc, bác sĩ, y tá, hộ lý
Không phân biệt thấp hay cao
Trên đời sống ta nên giữ trọn
Sống biết trọng nhau là quý nhất
Đúng đạo làm người đúng đạo tâm
Y tá, bác sĩ, hộ lý
Thật tâm giúp nhau thật đến nơi
Gặp nhau tâm mở, nỏ nụ cười
“ Hoa tâm” thực sự là quý nhất
Xuất phát từ lòng, nở hoa tươi
Y tá, bác sĩ, hộ lý, các cháu điều dưỡng rất tự hào về công việc
Đúng đọa làm người, đúng đạo tâm
Ở khoa điều dưỡng tôi nhận thấy
Sáng từ tâm, sáng đến mọi con người…
Tuổi 68 tâm sự tạm biệt tất cả
-Bùi Thị Oanh (Hà Nội)