Lời đầu tiên, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất tới các y, bác sĩ bệnh Viện Ung Bướu Hưng Việt.
Lần đầu tiên tôi đến với Hà Nội, ai cũng bảo đến nơi đất khách quê người mọi thứ đều rất khó khăn, nhưng điều mà tôi lo sợ nhất lại ngược lại. Khi cánh của Bệnh viên mở ra, bố tôi cũng bước chân vào, tôi được các y, bác sĩ ở đây đón tiếp niềm nở và chân thực. Tôi được tư vấn khám chữa bệnh.
Đúng ngày 1/8/2014 tôi vào viện tỉnh Quảng Ninh để kiểm tra dạ dày, sau khi nội soi, các bác sĩ chuẩn đoán trong dạ dày tôi có tế bào sinh thiết, và đã bấm để giải phẫu. Kết quả ngày 4/8/2014 bác sĩ chuẩn đoán tôi bị viêm loét dạ dày 0,3 cm và bị dị sản ruột. Tôi là một người dân không hiểu thế nào là tế bào sinh thiết, khi nghe các bác sĩ nói , tôi như chết lặng đi vì không hiểu thế nào là vi khuẩn gây ung thư dạ dày. Bởi vì căn bệnh của tôi đã 10 năm rồi chưa khỏi hẳn, sau khi suy nghĩ, tôi quyết định tìm đến Hưng Việt để kiểm tra lại. Nghe tôi tâm sự về kết quả ở tỉnh, các bác sĩ ở đây đã tư vấn một cách chân thực, phân tích cho tôi thế nào là tế bào sinh thiết và vi khuẩn gây ung thư dạ dày. Khi khám xong, bác sĩ chuẩn đoán tôi bị loét nông, viêm trợt mạn tính hang vị, và chỉ cần uống thuốc là khỏi. Khi cầm kết quả trên tay tôi mới thấy vơi đi mọi điều suy nghĩ, nước mắt tôi ứa ra vì mừng quá. Tôi thực sự cảm ơn Hưng Việt đã chia sẻ cho tôi bớt lo lắng mà mấy ngày trước đó tôi đã phải trải qua. Tôi bước chân vào mặc dù đang rất đau, nhưng khi gặp các em, các anh, chị, tôi cảm nhận được rằng chỉ có ở Hưng Việt mới làm được điều đó. Chính Hưng Việt đã trao bao yêu thương để cho cuộc sống của những bệnh nhân trở nên thú vị và quý giá hơn tất cả. Tôi đã tìm thấy niềm tin và tôi đã hiểu còn có rất nhiều bệnh nhân mắc những căn bệnh hiểm nghèo, nưng khi họ đến với Hưng Việt thì tất cả đã thay đổi . Tôi mong rằng với nỗ lực không ngừng của các nhân viên trong viện sẽ nâng cao chất lượng khám, chữa bệnh cho nhiều bệnh nhân hơn nữa, để cho họ luôn thấy nụ cười và niềm tin vào cuộc sống thật đáng trân trọng, kể cả bệnh nhân nghèo và xa xôi như tôi trên khắp đất nước Việt Nam yêu quý.
Người viết dòng tâm sự
Đào Ngọc Lệ
0166.686.7543
Tình yêu tôi, Hưng Việt của tôi
Đầm Hà-Hà Nội ra trăm cây số
Ấy vậy mà mấy tiếng cũng tới nơi
Bước xuống xe lòng buâng khuâng tự hỏi
Biết nơi này có lạ lắm hay không
Nhưng sao mọi thứ lạ thường với tôi
Người vui vẻ, trẻ chan hòa, lịch thiệp
Vào chào, ra hỏi, biết là ai đâu
Em Liên đón tiếp miệng cười hoa xinh
Em chao chị ạ, chị đi khám gì?
Chị khám dạ dày tổng quát em ơi
Vậy thì chị đợi chút thì đến ngay
Ngồi vào hàng ghế, ghế thơm một màu
Lắng nghe tâm sự kể gần, người xa
Ai đến đây cũng đong đầy suy nghĩ
Chút bâng khuâng chưa hiểu lẽ thế nào
Niềm tin Hưng Việt vẫy chào chúng tôi
Xa xôi, xa nữa cũng không quản gì
Say xe một chút cũng chẳng sao đâu
Miễn là hạnh phúc đong đầy bệnh nhân
Quê xa lệ gửi món quà cảm ơn
Đôi dòng tâm sự, một hình trái tim
Lúc về lại thấy dạt dao yêu thương.
Tái bút: Tôi mong rằng khi Hưng Việt nhận được dòng tâm sự của tôi, hãy nâng niu nó trên bức tường hồng. Để lần sau tôi vẫn thấy mình ở đó, tình cảm chân thành chằng thế nào quên.
Bệnh nhân: Đào Ngọc Lệ