Mình tên là: Trần Thị Diệu Hương ở Quảng Bình
Mình viết không hay chữ không đẹp,lời văn không cầu kỳ hoa mỹ, chỉ viết những gì mộc mạc từ sâu thẳm trái tim. Vậy là mình đã ở đây được gần nửa tháng rồi, thời gian trôi qua nhanh thật đó. Hôm nay mình rất vui khi đã khỏe lại , rất hạnh phúc khi được xuất viện. Điều này đồng nghĩa với việc mình sẽ chia xa mọi người ở đây: thế nên mình muốn nói đôi dòng cảm ơn, lời tâm sự của mình.
Lời đầu tiên , mình muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến đội ngũ bác sỹ đã khám, phát hiện và chữa bệnh cho mình cũng như nhiều BN khác để họ tiếp tục với cuộc sống tươi đẹp quả đúng với câu nói: “ Lương y như từ mẫu”.
Tiếp đến, mình xin gửi lời cảm ơn đến anh, chị, em, bạn bè y tá ,điều dưỡng ( tầng 7) đã luôn tận tình, nhẹ nhàng, quan tâm đến bệnh nhân.
Mình nhớ khi mổ lần đầu tiên, ngày nào tiêm cũng sợ, khóc, kêu đau, tay lại nhỏ nên làm ai cũng sợ khi phải lấy ven, hihi
Khi mổ lần hai, lại nằm thêm gần một tuần nữa. Nhưng nhìn nụ cười , lời khuyên , cách chăm sóc của đội ngũ y tá, điều dưỡng mình cảm thấy yên tâm và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Thật sự cảm ơn đến mọi người lần nữa. Chúc cho nụ cười vẫn luôn nở trên môi, đội ngũ y tá điều dưỡng vẫn tiếp tục như thế, mang hạnh phúc đến cho bệnh nhân nhé!
P/s: Sau này mình sẽ hướng con mình đi theo ngành điều dưỡng, mình muốn con mình cũng trở thành những người như các bạn, tốt bụng, nhiệt tình, nhẹ nhàng, tâm lý, luôn mang nụ cười và niềm tin cho bệnh nhân vượt qua nỗi đau bệnh tật.
P/s: Hi vọng một ngày nào đó găp lại mọi người ở đây, nhưng không phải ở bệnh viện mà là một nơi nào đó như Quảng Bình quê mình chẳng hạn. Mình sẽ là người hướng dẫn viên nhiệt tình.
Bệnh nhân
Trần Thị Diệu Hương: 988775746